Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 743: Thái sơ


– Ai nói ngươi không có vũ khí khắc chế kẻ địch để giành thắng lợi? Thái Sơ đã rơi vào tay ngươi, số trời đã định, còn Huyết Ma nhỏ nhoi kia chỉ có vài món đồ rèn nát bét, thế mà ngươi không đánh lại được à?

Lâm Phi ngơ ngác một chút, hỏi trong đầu:

-Thái Sơ là cái gì?

– Ngu không ai bằng… Ta định để người tự phát hiện, nhưng xem ra vẫn là chỉ điểm thay ngươi. chẳng nhẽ ngươi thật sự không
cảm thấy cái gậy màu đen kia có điểm gì đặc biệt a, hay lại nghĩ nó chỉ là một cây gậy ngăn vô dụng thôi? Người thần bí thở dài
nói.

Lâm Phi mới biết “Thái Sơ” người thần bí kia nói là cây gậy ngắn đen như mực mình cất trong chiếc nhẫn, thứ đồ vật kia ở trong
nhẫn của Càn Khôn, bản thân thông qua kích phát Vương khí, cũng không thấy một chút phản ứng nào.

Nhưng người thần bí hình như biết lai lịch của thứ đồ này!?

Thấy thế tấn công của Lilth đã đến trước mặt, Lâm Phi không quan tâm hỏi những thứ khác, nhanh chóng tránh đi, cố gắng kéo
dài khoảng cách.

Lilith thấy Lâm Phi giống như cá trạch khó mà bắt được, rất tức giận:

Scarpe! Ngươi cho rằng có thể trốn được sao!? Thiếp thân có thể giết toàn bộ người bên cạnh ngươi, xem ngươi có thể khoanh
tay đứng nhìn được nữa không!

Nói xong, Lilith định quay đầu đuổi theo nhóm người Lâm Đại Nguyên vừa bỏ chạy.

Lâm Phi tất nhiên không thể để mặc bà ta hăm dọa ầm ĩ, nhanh chóng lao đến ngăn cản, vừa kéo dài thời gian, vừa trao đổi với
người thần bí trong đầu.

– Cây gậy đen kia tên là Thái Sơ sao? Ta thăm dò nhiều lần như vậy nhưng chẳng có tí phản từng nào, chẳng lẽ cây gậy đen đấy
là vũ khí? Có thể dùng nó phá vỡ được lá chắn của lão yêu bà à!?

Người thần bí nói: -Ngươi chỉ dùng chút Vương khí, tất nhiên không có cách khiến Thái Sơ có phản ứng, năng lượng thấp bậc này,
sao có thể dùng để sử dụng Thái Sơ? Mà thôi, năng lượng ta còn thừa không nhiều lắm, nhưng miễn cưỡng vẫn có thể truyền
cách sử dụng Thái Sơn cho ngươi…

Rất nhanh, một chút thông tin xuất hiện trong đầu Lâm Phi, đúng là các dùng Thái Sơ!

Khiến Lâm Phi kinh ngạc là, “cây gậy đen” này, không phải là gậy, mà là…một thanh kiếm!?

Nếu như thế cũng được tính là “kiếm”.

– Tiền bối, sao người biết rõ cách sử dụng Thái Sơ? Chẳng lẽ…

Người thần bí cũng không phủ nhận: -Đúng vậy, đó chính là binh khí ta sử dụng khi còn sống, nhưng…sau khi thuộc về ngươi, sợ
rằng ngoài ngươi ra, không còn ai có thể sử dụng nó nữa rồi. Cái tên Hành Kiền Vũ, chỉ là trong những năm tháng ở trái đất, sau
khi gặp Thái Sơ, cảm thấy Thái Sơ không bình thường, những căn bản y không biết Thái Sơ là thứ gì.

Trong lòng Lâm Phi vô cùng kích động, hắn chưa bao giờ nghĩ tới trên đời này có “kiếm” huyền diệu như thế này!

Thấy khí thế khinh người của Lilith đang hướng kiếm về phía mình, bước đi của Lâm Phi cuối cùng không còn tiếp tục né tránh
nữa.

Hắn gọi Thái Sơ đang ngủ say trong chiếc nhẫn ra, rốt cuộc Lâm Phi cũng biết cách sử dụng cây gậy ngắn màu đen ở trên tay
như thế nào.

Hai tay của hắn một trước một sau giữ chặt Thái Sơ, cây gậy ngắn này, thật ra chỉ là một cái “chuôi kiếm”!

Dựa vào thông tin người thần bí truyền thụ, Thái Sơ này có thể thành một cây kiếm to bằng hai tay, cũng có thể là một cây kiếm
dài một tay, hoàn toàn dựa vào sở thích cá nhân.

Nhưng Lâm Phi bị áp bách lâu như vậy, lại nghĩ tới người phụ nữ của mình bị tổn thương, giờ khắc này chỉ muốn hai tay hung
hăng chém ra một kiếm, bổ nát Lilith ra! Theo chỉ dẫn của người thần bí, lần này Lâm Phi không sử dụng Vương khí truyền vào
trong Thái Sơn, mà sử dụng huyết mạch kim sắc trong cơ thể mình, thi triển lực Thông tính, tiến hành cảm ứng với Thái Sơ.

Sau khi lực thôn tính của huyết mạch kim sắc tiếp xúc với Thái Sơ, Thái Sơ phản ứng mạnh thành một luồng sức mạnh thôn phệ!

Giống như một cánh tay kéo một cánh tay khác, mà cánh tay kia bắt đầu lôi kéo mãnh liệt, hai cánh tay kết nối chặt chẽ với
nhau.

Ngay tức khắc, hai luồng sức mạnh trực tiếp mắc nối tiếp với huyết mạch kim sắc, màu đen trên thân của Thái Sơ, xuất hiện từng
đường văn mỏng như tơ màu vàng.

Hình như huyết mạch kim sắc đang chảy ở trên nó, ý nghĩa mà tinh tế, phong cách tang thương cổ xưa, cảm giác trang nghiêm
trang trọng đột nhiên dâng lên.

– Scarpe, người cầm một cây gậy nát, muốn chiến đấu với thiếp thân? Lilith thấy Lâm Phi không lùi mà xông về phía mình, cười
lạnh liên tục.

Lâm Phi không thèm để ý, tâm tĩnh như nước, hai tay nắm chặt Thái Sơ, giơ lên cao.

Cái lỗ khảm trên đỉnh cây gậy lúc trước Lâm Phi không hiểu rõ công dụng của nó, sau khi lóe ra ánh sáng, lập tức xuất hiện một
hàng dài màu vàng hướng lên trời!

Trong huyết mạch kim sắc, tất cả năng lượng ẩn chứa, thông qua Thái Sơ, cuồng mãnh phóng ra ngoài! Trước kia Lâm Phi thôn
phệ Cốt Đinh, Chân khí, Vương khí,…phần lớn năng lượng đều không cách nào lập tức biến hóa để sử dụng, đều tích trữ trong
huyết mạch kim sắc. Chút . tu vi vẫn còn chưa thuộc về mình kia, Lâm Phi không thể nào sử dụng được. Nhưng hôm nay, Thái Sơ
lại như huyết mạch kim sắc giải phóng “từ đầu đến cuối” năng lượng, dễ dàng dấy lên năng lượng trong huyết mạch kim sắc, hóa
thành thanh kiếm có năng lượng thuần túy, bạo phát ra!

Long quang kim sắc bay cao lên chín tầng mây, truyền ra từng tiếng rồng ngâm trầm thấp, tầng mây trên bầu trời bỗng bị đánh
tan, còn vang dội như sấm sét, hào quang bốn phía!

Lilith mới xông đến một nửa chặng đường, thấy trận chiến kinh người như vậy, sợ tới mức hai đồng tử co rút nhanh, cơ thể ngưng
trệ! Băng bản năng từ sâu trong tiềm thức, Lilith cảm nhận được một loại cảm giác áp bách trên người trước đây chưa từng có!

Dường như lúc này người đàn ông đứng trước mặt bà ta, không phải là một con người, mà là một vị thần, một ngọn núi khổng lồ
sừng sững, ép tới nỗi bà ta không thở nổi!

Ảo giác! Nhất định là ảo giác! Lilith tự thôi miên chính mình, bà ta biết rõ nếu giờ khắc này không tránh, có thể bản thể sẽ thất
bại ở mặt tâm lý trước! Bà ta không thèm để ý đến Lâm Phi đang làm cái gì trong cột ánh sáng màu vàng, thanh kiếm dài màu
đỏ máu vẫn tăng tốc đâm về phía đầu Lâm Phi!

Lúc này Lâm Phi cũng bị ánh sáng lên đến tận trời mà Thái Sơ giải phóng làm chấn động, trong lúc nhất thời hắn không khống
chế được, giống như là mở nước quá nhiều, hai tay nắm chặt Thái Sơn không vung nổi!

Thấy Lilith muốn tấn công đến, thần niệm của Lâm Phi khẽ động, nhanh chóng giảm bớt năng lượng Thái Sơ giải phóng, con rồng
lớn màu vàng trong thời gian ngắn nhanh chóng tiêu tan, chỉ còn lại một đường dài 3-4 mét, thanh kiếm ánh sáng thôn tính màu
vàng như năng lượng hóa diễm long xa.

Tuy kiếm đạo của Lâm Phi không so được với Kiếm Phá Thiên, nhưng dù sao hắn có võ công thâm sâu, không xa lạ với các loại vũ
khí trong võ cổ.

So sánh với nhau, chiêu kiếm của Lilith trong mắt hắn có chút ấu trĩ”.

Hôm nay cầm Thái Sơ trong tay, Lâm Phi cảm thấy mình như một chiến binh hùng dũng nắm chắc thanh kiếm trong tay bước vào
trận chiến. Hắn tiến lên nửa bước, hai chân chạm đất như mũi tên, hai cánh tay vươn ra phía trước vung vẩy, dứt khoát chém ra
một kiếm Hỗn Nguyên Nhất Khí, bổ về phía Lilith!

Ngay trong chớp mắt, đường kiếm Lâm Phi bổ xuống, vốn đang chênh lệch khoảng cách hai ba mươi mét, nhưng kiếm quang của
Thái Sơ lại bỗng bộc phát, dưới mưu kế của Lâm Phi, thân kiếm trực tiếp tăng lên đến hơn hai mươi mét!

Năng lượng kiếm như màu vàng của mặt trời, mang theo ánh sáng chói mắt, dễ dàng hủy diệt tất cả dễ như trở bàn tay!

Như một con thuồng luồng điên cuồng ra biển, cá kình bay vọt lên không, hung ác điên cuồng không gì cản nổi!

Lilith vốn cho rằng có thể đơn giản né tránh được đường kiếm này, nhưng bà ta phát hiện, đây vốn là “dối trá”!

Mức độ tăng tốc của kiếm quang này, nhanh hơn tốc độ vung kiếm của Lâm Phi nhiều!

Sự tấn công của bà ta đều không có ý nghĩa gì, chỉ có thể dùng tấm chắn màu đỏ chắn trước người mình!

OÀNH!!!

Mũi kiếm của Thái Sơ ở trên tấm chắn Pereus. Nhưng tấm khiên Pereus khi đứng trước Thái Sơ giống như một tờ giấy hồ, dễ
dàng bị chém rách, nát tươm thành vô số mảnh thủy tinh bay lượn!

Lilith sợ tới mức hồn bay phách tán, nhanh chóng hình thành tấm khiên Pereus thứ hai, thứ ba tầng tầng lớp lớp!

– Kết giới bảy tầng!

Liên tiếp bảy tấm chắn màu đỏ xuất hiện, đây chính là hộ thân cực hạn của kiếm Pereus. Lilith không dám khinh suất nên đã
phóng ra toàn bộ!

Nhưng, kết quả khiến bà ta thấy vọng!

Mũi kiếm của Thái Sơ giống như dã thú ngang ngược vô lý, “Rầm rầm rầm” liên tục xé rách tất cả tấm chắn bảy tầng rồi bổ thẳng
về phía Lilith!

– Ách a!!

Trong tiếng kêu gào thảm thiết của Lilith, không dễ dàng mà tránh được bộ phận trị mạng, nhưng cánh tay trái bị chặt đứt!

Tất cả thủ đoạn phòng ngự của bà ta khi đứng trước kiếm Thái Sơ đã không còn bất cứ ý nghĩa nào nữa!

Lâm Phi một tay cầm kiếm, thu chiều lại. Hắn thấy thanh kiếm khôi phục lại thành thanh dài ba bốn mét, kiếm quang cháy bùng
sáng quắc, hỏa diễm màu vàng trong mắt sáng chói.

Cuối cùng hắn thấy được, sau khi huyết mạch kim sắc trong cơ thể trực tiếp chuyển hóa thành lực chiến đấu, có lực phá hoại,
hơn nữa hắn vì tu vi bản thân có hạn, tố chất cơ thể cũng có hạn, căn bản không thực sự phát huy uy lực của Thái Sơ! Thử nghĩ
xem, nếu bản thân có thể khống chế được Thái Sơ vừa mới xuyên thẳng tầng mây, chỉ sợ bản thân hắn dùng một kiếm chém một
thành phố, cũng dễ như trở bàn tay!

Lâm Phi rốt cuộc hiểu rõ, vì sao người thần bí nói Thiên Diện một khi trưởng thành, có thể dễ dàng phá hủy một hành tinh.

Vì ngay đến bản thân, cũng đã nhìn thấy được khả năng này rồi!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.