Lúc này, toàn thân Hứa Vĩ không thể cử động, thời gian cũng như ngừng lại.
Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này, mặt mũi tái mét, tim đập thình thịch.
– Vi Vi! Mọi người hét lên, giống như cơn bão cấp 9 xé rách không gian yên tĩnh.
– Con tôi! Tiếng thét chói tai của Hứa Vân vang lên, một người mẹ sao có thể chịu được cảnh con gái bị đâm xuyên tim cơ chứ.
Hai mắt bà trắng dã, ngất lịm đi!
Hứa Vi chưa từng cảm nhận được trái tim của mình lại lạnh buốt như vậy, bàn tay băng giá kia cứ thế bóp nát trái tim của cô,
mỗi một động tác, ngón tay lại đâm vào sâu hơn! Đau đớn nhưng cô không cam lòng! Cô khẽ há miệng, muốn hít thở chút không
khí nhưng không được, khuôn mặt xinh đẹp của cô ướt đẫm mồ hôi, không còn hút thần sắc nào. Thân thể cô từ từ ngã xuống
đất, hai mắt vô hồn, những dòng máu đỏ tươi không ngừng phun ra từ ngực cô, cả người mềm nhũn, không ngừng co giật.
Tuy nhiên đầu óc cô không vì thế mà ngừng hoạt động, sau khi được Lâm Phi dùng vật chất S để biến đổi cơ thể, dù tim cô đã bị
thương thì vẫn có thể khôi phục lại được.
Có điều, rõ ràng là Lilith cũng biết điều này.
– Phải rồi, thiếu chút nữa thì quên, người đã không còn là con người bình thường nữa! – Lilith nhếch miệng cười lạnh. – Ngươi và
ta giống nhau, đều là quái vật trong mắt con người.
Lilith rút tay ra khỏi ngực Hứa Vĩ, từng dòng máu đỏ tươi theo tay 4 chảy xuống.
Bà ta đưa tay lên miệng, khẽ liếm máu trên ngón tay, vẻ mặt rất say mê.
– Những giọt máu tươi này thật là thơm ngon, con người có thể chất bất phàm, máu cũng có vị rất đặc biệt! Đáng tiếc là người
phải chết thì Hàn Nguyệt mới có thể trở về bên ta, bằng không thì cũng có thể giữ ngươi lại để thỉnh thoảng ta có thể nhấm nháp
màu tươi của ngươi!
Trong khi đang nói, trên tay của Lilith ngưng tụ lại một lưỡi đao sắc màu máu, định trực tiếp bộ đối đầu của Hứa Vĩ ra.
Chỉ cần phá huỷ đại não thì vật chất S cũng không thể nào cứu được tính mạng của cô.
Nhưng đúng lúc này, một đạo dài 20-30 mét rộng đến 3-4 mét đột nhiên Lilith!
– Đánh chết cái đồ dơi cái nhà ngươi!
Lý Úy Nhiên đánh ra Thập tam kiếm, mang theo kiếm khí Tiên Thiên mạnh mẽ, uy thế khiến cho người khác khiếp sợ.
– Uỳnhhhhh! Một tiếng nổ lớn vang lên, trên sân xuất hiện một cái rãnh sâu đến 2-3 mét.
Tuy nhiên Lilith lại không hề bị thương, vượng khí màu đỏ máu trên người ở khẽ rung động, ả xoay người lại, nhìn Lý Ủy Nhiên
đứng cách đó hơn 10 mét, sắc mặt không vui.
– Con đàn bà ngu xuẩn, ngay cả sư phụ Kiếm Thánh của ngươi cũng không phải đối thủ của ta, ngươi không chạy trốn, lại còn
dám động thủ với ta?
Lý Úy Nhiên làm mặt xấu: – Nếu ngươi dám động đến ta, sư phụ nhất định sẽ đem ngươi băm nhỏ, đem nấu súp dơi! Nhưng chắc
là rất khó uống đây!
– Thánh tộc bọn ta thì liên quan gì đến mấy con dơi xấu xí!? Con người các ngươi chớ có bịa chuyện vớ vẩn! Lilith lạnh lùng.
Trong lúc Lý Ủy Nhiên đang cố ý đánh lạc hướng, thì một bóng người vụt qua phía sau Lilith như một cơn gió.
Thiên Diện tranh thủ lúc sơ hở, vội ôm Hứa Vi chạy đi xa, dùng đến cả tâm pháp xuân phong hóa vũ, ý định nhanh chóng giúp
cho trái tim của Hứa Vi hồi phục lại.
– Vùng vẫy cũng vô ích thôi! – Lilith nhíu mày nói. – Thôi vậy, để ta giết hết lũ tạp chủng vướng chân vướng tay các ngươi rồi thu
lại thành vật cũng không muộn.
Nói xong, Lilith ngưng tụ trên tay một thanh bằng hàn huyết kiếm, trong nháy mắt bà ta đã xuất hiện trước mặt Thiên Diện.
Thanh kiếm sượt qua người của Thiên Diện. Nhưng Thiên Diện đã đoán trước được nên biến thành một cái bóng chui xuống mặt
đất.
Lilith nhíu mày, nhìn Thiên Diện khôi phục lại hình người cách đó không xa, cười một cách lười biếng: – Phải rồi, giết ngươi cũng
hơi rắc rối, vậy thì giết em gái người trước vậy … dù sao, ngươi cũng không thể làm ta bị thương!
Ánh mắt Thiên Diện ngừng lại, tuy cô có thể thoát khỏi được đòn tấn công của Lilith nhưng không có nghĩa là Lý Úy Nhiên cũng
có thể. Trên thực tế thì mọi người ở đây, ngoài cô ra, không ai có thể đỡ nổi một chiều của Lilith. Nếu cô không mạo hiểm, bất
chấp tính mạng một lần nữa biến đổi, biến thành dạng năng lượng thuần túy, thì không có cách nào có thể ngăn cản Lilith.
Nhìn thấy Lilith chuẩn bị ra tay với Lý Ủy Nhiên thì đột nhiên có một bóng người từ trên không bay xuống, Phiên Thiên ấn bên
trong Kim cương chương pháp cũng giống Như Lai ngũ chỉ theo đà từ trên cao hạ xuống, tạo nên một cơn lốc xoáy mãnh liệt,
khuấy động những hạt cái trên bờ.
Lilith cũng hơi ngạc nhiên, nhìn lên, thì ra là Lâm Phi đã đuổi đến, hơn nữa, thân thể cũng đã khôi phục, đang dốc hết toàn lực
đánh ra một chưởng.
– Sức mạnh sinh lực rất mãnh liệt, nhưng thật đáng tiếc, người quá yếu!
Lilith hừ lạnh một tiếng, thanh kiếm Pereus, bay lên, tạo thành một chiếc lá chắn hình tròn màu đỏ.
Một chưởng của Lâm Phi chạm vào lá chắn, nhưng không thể công phá được sức phòng ngự của nó, luồng sóng xung kích bật ra
khiến cho mọi người xung quanh bị cuốn theo, thiếu chút nữa là bay lên.
Lâm Phi đáp xuống mặt đất, nhìn chằm chằm vào Lilith,nhìn thấy vết thương trên ngực Hứa Vi, mắt hắn long lên.
Nếu như hắn chậm thêm 10 giây nữa thì e là các cô đều phải chịu độc thủ của bà ta rồi!
– Tất cả mau đi đi! Mau rời khỏi đây! Để ta chặn bà ta lại! Lâm Phi quát to với những người ở đây
– Lâm Phi! Như vậy quá nguy hiểm! Bạch Hân Nghiên nhìn thấy Lâm Phi cả người đầy vết máu, lo lắng nói.
– Không có cách khác đâu, mau đi đi! Lâm Phi cảm nhận được một lực áp chế trước nay chưa từng có.
Thiên Diện vội vàng chạy lên, ôm lấy Hứa Vi lùi lại phía sau, đồng thời, cũng nói với Lý Ủy Nhiên: – Đưa Tô Ánh Tuyết cùng đi!
Sau khi Lilith xuất hiện, Tô Ánh Tuyết vẫn ở trong trạng thái thần chí mơ hồ, nằm đờ dẫn trên mặt đất, chân khí trong cơ thể
cũng đang phân tán ra xung quanh.
Lý Ủy Nhiên lo lắng nhìn Lâm Phi nhưng vẫn nghe theo lời của chị, chạy đến ôm lấy Tô Ánh Tuyết.
Lilith cười một cách mỉa mai: – Trái tim Atlantis của ta sẽ không giống như Hàn Nguyệt tùy tiện nhận người khác làm chủ.
Vừa dứt lời, hai con người của Tô Ánh Tuyết đột nhiên trợn lên, ngồi dậy, đánh ra một chưởng kèm theo một luồng chân khí màu
trắng lấp lánh, đánh về phía Lý Ủy Nhiên dadng lại gân.
Lý Ủy Nhiên không kịp trở tay, vốn dĩ muốn đi cứu Tô Ánh Tuyết nhưng lại bị đánh lén, tim phổi bị thương, bay lùi lại, phun ra
một búng máu.
– Úy Nhiên! Thiên Diện bị đả kích mạnh, thậm chí còn nhìn Tô Ánh Tuyết với ánh mắt đầy sát khí.
Nhưng Tô Ánh Tuyết vốn không hề biết mình đang làm gì, toàn thân cô là lớp chân khí màu trăng lấp lánh, khiến cho người ta
khiếp sợ, sắc mặt lạnh lùng nhìn Lý Uy Nhiên.
– Chị Ánh Tuyết, em đến giúp chị mà …. Sao lại đánh em chứ … Lý Ủy Nhiên oan ức, nước mắt rơi lã chã, sau khi nôn ra mấy
ngụm máu tụ, liền đứng lên tránh đi thật xa, cũng may, nội công của Lý Ủy Nhiên thâm hậu.
Lâm Phi cảm thấy không ổn liền nói: -ũ Mọi người mau đi đi, Ánh Tuyết đã bị bà ta khống chế rồi, cô ấy không biết mình đang
làm gì đâu!
– Ha ha ha ha …. – Lilith ngửa mặt lên trời đắc ý cười lớn: – Ngươi nhầm rồi, Scarpe, cô ta biết mình đang làm gì nhưng căn bản
cô ta không thể khống chế được mình, cô ta chỉ là con rồi cho trái tim Atlantis, hoàn toàn không có tư cách làm chủ!
Lâm Phi rít lên: – Câm miệng …. Ngươi cũng chỉ là một cỗ máy sinh dục được tạo ra để duy trì nòi giống cho sau này, con yêu
tinh vô liêm sỉ ngươi không có tư cách nói Ánh Tuyết!
Lilith khẽ vờn mái tóc, không hề để tâm, nói: – Chỉ có những kẻ yếu đuối mới cần tìm sự an ủi, ta không muốn tranh cãi với
người, Scarpe, ngươi còn có bản lĩnh gì thì mau lôi ra hết đi! Nếu biết thế này, trước đó, ta không chỉ đám người một nhát vào cổ
họng đơn giản vậy thôi đâu, nhất định ta sẽ moi não ngươi ra ngoài, rồi giết hết người nhà và những con đàn bà của ngươi …
Lâm Phi không nói thêm câu nào, thi triển thân pháp độc môn, bóng dáng của hắn dường như hòa vào mặt biển mênh mông và
bãi cát dài, đang bay bổng theo làn gió.
Khi hắn xuất hiện trở lại thì đã tiếp cận được Lilith, đánh một quyền từ phía sau bà ta.
Nhưng khi chỉ mới vừa chạm vào bà ta, thì đã thấy cơ thể bà ta hóa thành một màn sương máu, nổ tung.
– Cổ huyết thuật, huyết ảnh phân thân!
được
Đột nhiên xuất hiện thêm bảy, tám Lilith nữa xung quanh Lâm Phi, hơn nữa, dáng vẻ của mỗi một ảo ảnh đều rất chân thật.
Cũng không ngoài dự đoán, một mỗi ảo ảnh đều đang vươn tay về phía Lâm Phi, rồi mỗi cánh tay đó lại đột nhiên biến thành một
thanh huyết sắc băng kiếm, đâm về phía chân tay, ngực, đầu của Lâm Phi.